35 tuổi, có một gia đình hạnh phúc, yêu thương, nhưng tôi vẫn phạm phải cái lỗi lớn nhất của một thằng đàn ông là ngoai tinh. Công việc với tính chất đi giao lưu, hội họp suốt ngày khiến tôi vướng vào mối tình với cô sinh viên mới ra trường về công ty thực tập được mấy tháng.
- Tam su vợ chồng mới cưới
- Các dấu hiệu mang thai tháng đầu tiên
Phải nói thật là cô ta xinh xắn, dáng người cũng hấp dẫn trong khi đó vợ tôi lại mới sinh xong. Cô ta nói yêu tôi thật lòng không muốn làm bồ nhí như vậy. Tôi phân tích cho cô ta hiểu không thể có chuyện tôi bỏ vợ, hơn nữa, tôi nghĩ cô ấy sẽ sống hạnh phúc hơn với một người đàn ông khác. Ngay từ đầu khi bước chân vào mối quan hệ này tôi đã nói rõ ràng với cô ta rồi. Vậy mà…
Gần hết đợt thực tập cô ta nói có bầu. Tôi sợ hết hồn vì tin chắc mình đã dùng bảo vệ khi gần gũi. Nhưng cô ta nói có hôm tôi say tôi không nhớ gì và cô ta có bầu vì thế. Sợ vợ biết, tôi chấp nhận sẽ chu cấp cho cô ta tất cả miễn là cô ấy im lặng.
Nhưng cô ta không đồng ý. Cô ta tìm tới gặp vợ tôi, khóc mếu nói rằng vì quá yêu tôi nên mới trót có bầu. Vợ tôi cay cú nhưng không chửi người thứ ba mà lặng lẽ dọn về bên ngoại. Tôi đã cố gắng thuyết phục, năn nỉ nhưng vợ không muốn bỏ qua cho sai lầm này của tôi. Ròng rã mấy tháng trời cuộc sống của gia đình tôi như rơi vào địa ngục.
Chán nản vì ở công ty công việc bị ảnh hưởng bởi vụ rùm beng này, về nhà vợ lạnh nhạt, nhất nhất đòi ly hôn, bên cạnh thì người tình lúc nào cũng ỉ ôi, khóc lóc, vậy là một lần nữa tôi phạm sai lầm. Tôi nghĩ mình sẽ ly hôn rồi cưới cô bồ nhí này để cho xong chuyện… Đằng nào thì trong mắt mọi người tôi cũng là kẻ tội đồ rồi. Chẳng thà tôi cưới cô bồ nhí này cho xong để bớt mang tội với một người.
Khi tôi quyết định kí vào tờ đơn ly hôn cũng là lúc cô nhân tình đạt được mưu đồ. Cô ta sinh con xong, trao cho tôi đứa con và nói rằng không đời nào cưới bởi vì cô ta biết tôi không yêu mà chỉ có ý định vui chơi qua đường. Ban đầu cô ta yêu tôi thật lòng nhưng vì thái độ của tôi mà chuyển sang thành hận. Cô ta quyết phá bằng được gia đình tôi rồi bỏ để tôi phải sống khổ sở không bằng chết.
Giờ tôi ôm đứa con đỏ hỏn, ngày ngày vật lộn tìm cách nuôi con. Tôi muốn quay về xin vợ cũ tha thứ nhưng tôi thấy thế là một cái tội tày trời với vợ. Tôi đã phụ cô ấy quá nhiều, giờ lại vác về một đứa con và bắt vợ phải nuôi. Có khi nào vợ tôi chấp nhận hay không?
Tôi biết những gì tôi phải trải qua hôm nay là lỗi tại tôi và không thể trách ai được, tôi chỉ thương đứa bé còn non nớt mà tôi thì không đủ kinh nghiệm để chăm nom. Tôi có nên bỏ hết sĩ diện và quay về xin vợ cũ thứ tha?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét